sống lại tại cửa cục dân chính
Chương 2. Sáng hôm sau, Hạ Phong như ngày thường thức dậy, nằm trên giường mơ màng hai phút mới bắt đầu rời giường. Nhưng trong nhà hôm nay có gì đó bất thường thì phải, mới sáng sớm đã có mùi khét ở đâu bay đến rồi. Hạ Phong không kịp đeo mắt kính liền mở cửa
Sống Lại Tại Cửa Cục Dân Chính. Đánh giá: 9.1/10 từ 399 lượt. Danh sách chương Truyện Yêu Thích. Đọc Truyện. Bạn đang theo dõi câu chuyện ngôn tình sủng ngọt ngào qua tác phẩm Sống Lại Tại Cửa Cục Dân Chính của tác giả Bạo Táo Đích Bàng Giải. "Nếu không thì chúng
Chương 8. Đài phát thanh nơi Vu Đông làm việc không xa khu nhà lắm, ngoài cửa còn có trạm xe buýt, đi đến đó mất khoảng nửa tiếng. Công việc làm dj ở radio có thời gian linh hoạt, hơn nữa Vu Đông chỉ có tiết mục vào đêm khuya, thời gian là từ mười hai giờ đêm đến hai
Sống lại tại cửa cục dân chính Chương 61 Nhậm Hân Hân đang nghỉ ngơi trong một quán cà phê gần rạp hát lớn ở Thượng Hải, cô ở đây để chờ đến giờ bắt đầu diễn của rạp, mới trả lời xong một tin nhắn wechat, Nhậm Hân Hân liền thấy cô con gái Linh Đang của mình miệng đều là bánh kem, dính cả vào mặt.
Bạn đang theo dõi câu chuyện ngôn tình sủng ngọt ngào qua tác phẩm Sống Lại Tại Cửa Cục Dân Chính của tác giả Bạo Táo Đích Bàng Giải."Nếu không thì chúng ta kết hôn đi!" Vu Đông bỗng nhiên đề nghị."Cô…" Hạ Phong đã cho rằng hắn nghe nhầm."Anh xem bây giờ anh cũng muốn tìm người kết hôn ý xuân
Site De Rencontre Pour Ado Gay Sans Inscription. Bạn đang theo dõi câu chuyện ngôn tình sủng ngọt ngào qua tác phẩm Sống Lại Tại Cửa Cục Dân Chính của tác giả Bạo Táo Đích Bàng Giải.“Nếu không thì chúng ta kết hôn đi!” Vu Đông bỗng nhiên đề nghị.“Cô…” Hạ Phong đã cho rằng hắn nghe nhầm.“Anh xem bây giờ anh cũng muốn tìm người kết hôn ý xuân hòa hợp để làm mẹ anh yên tâm mà tôi cũng muốn kết hôn, hơn nữa chúng ta cũng đang đứng trước cửa cục dân chính, đều mang sổ hộ khẩu. Quan trọng nhất là chúng ta đều mới chia tay.” Vu Đông nói, “Đây là duyên phận đó!”Cho đến khi rời khỏi cục dân chính, tay cầm giấy kết hôn Hạ Phong vẫn chưa phản ứng lại được, hắn đã kết hôn rồi sao?
Vu Đông thấy cả người không có tí sức lực nào cả, đôi mắt vừa rát vừa đau, dường như muốn ngất xỉu vì mất nước, cơ thể cô bị gì vậy? Cô dùng hết sức lực cuối cùng mở to mắt liền thấy một chàng trai cao lớn đứng trước mặt, anh ta đứng quay lưng về phía ánh sáng, cái bóng che khuất cả người cô làm cô không thể nhìn rõ khuôn ta dường như nói điều gì đó vài lần nhưng Vu Đông vẫn mơ hồ, phải mất một lúc mới nghe rõ được lời đối phương nói.“Cô có sao không?”Vu Đông ngơ ngác hồi lâu mới phát hiện ra có điều gì đó không đúng lắm, cô phải đang mặc đồ ngủ mới và nằm trong căn chung cư đầy xa hoa của mình chứ, tại sao lại ngồi ở địa phương xa lạ này?Nhìn xung quanh một lát, “Cục dân chính Thân thành”, năm chữ cực to xuất hiện trước mắt làm Vu Đông phản ứng có thể?Vu Đông vội đứng lên nhưng do cơ thể quá yếu cộng thêm đứng lên quá nhanh nên trước mắt liền tối sầm, sắp muốn ngã xuống đất.“Cô không sao chứ?” Chàng trai vội vàng giúp Vu Đông lúc này mới nhìn được rõ ràng chàng trai này, khuôn mặt đoan chính, mắt kính gọng vàng, trong mắt chứa sự quan như cô không biết người này nhưng anh ta nhìn rất quen, giống như đã gặp ở đâu rồi.“Anh… có chút quen.” Vu Đông ngơ ngơ nói.“Có lẽ là do nửa tiếng trước khi cô bị bạn trai bỏ tôi cũng vừa đúng lúc ở bên cạnh và cũng bị bạn gái mình bỏ và cô nhìn tôi mấy lần đó” Anh ta cười khổ nói.“…” Bị bạn trai bỏ? Đứng trước cửa cục dân chính? Vu Đông nhìn lại bên cạnh, quả nhiên có một cái rương hành lý màu hồng nhạt, chẳng lẽ lúc này chính là mười năm trước ngày mà cô bỏ nhà chạy đến Thân thành tìm tra nam kết hôn sau đó bị quăng ư?Ngày 7 tháng 7 năm 2007!!!Vu Đông lấy di động ra nhìn, di động Nokia quen thuộc, ngày quen thuộc trong điện thoại chứng minh cô đoán không đời Vu Đông lịch sử đen chỉ có một, đó chính là năm hai mươi hai tuổi, vừa tốt nghiệp đại học không quan tâm lời phản đối của cha mẹ, mang theo hành lý suốt đêm chạy đến Thân thành gặp bạn trai, hẹn nhau đăng kí kết hôn ở cục dân bạn trai cũ nói lời chia tay ở trước cửa cục dân cụ thể nói gì thì do lâu quá nên Vu Đông chẳng còn nhớ rõ nữa, chỉ nhớ đại khái ý là chính mình vừa mới tốt nghiệp liền muốn lấy một người ở Thân thành là không tốt, cha mẹ hắn không đồng ý hắn cùng cô ở bên nhau. Cuối cùng cô nhận được 10000 đồng tiền chia đó thì cô ngây ngốc ngồi dưới ánh nắng chói chang khóc đến ngất đi, khi tỉnh lại thì đã ở trong bệnh viện, theo lời hộ sĩ nói thì có chàng trai đưa cô vào, còn giúp cô đưa mấy trăm đồng tiền thuốc nhưng không để lại tên nên nghĩ lại thì chắc là người này rồi.“Cô có sao không, đầu còn nhức không? Có lẽ là bị say nắng rồi, muốn đi bệnh viện khám không?” Chàng trai thấy cô gái này không nói gì, vẻ mặt trời muốn sập xuống nên lo lắng hỏi.“Anh tên gì?” Vu Đông hỏi.“Hạ Phong.”Hạ Phong? Thanh niên có sức ảnh hưởng lớn nhất châu Á năm 2017, bác sĩ tìm được cách chữa bệnh ung thư? Vô số đại nhân vật xếp hàng nhờ chữa bệnh? Đại thần giới y học?“Anh là bác sĩ?” Vu Đông hỏi.“Sao cô biết?” Hạ Phong nghi hoặc nói.“Nhìn anh giống bác sĩ.”“Bác sĩ cũng có khuôn mặt đặc thù ư?” Hạ Phong buồn cười nói.“Anh nói anh mới vừa bị bỏ sao?” Vu Đông Phong nhìn cô gái này lúc nãy vừa mới đau lòng muốn chết, muốn khóc đổ trường thành, rồi bi phẫn còn bây giờ lại trở nên hưng Phong gật đầu.“Sao anh lại bị bạn gái bỏ?” Vu Đông hỏi.“Tôi muốn kết hôn nhưng bạn gái không muốn. Tôi nói với cô ấy nếu hôm nay không đi đăng kí kết hôn thì sẽ chia tay.” Hạ Phong cười khổ nói.“Sao anh lại kết hôn một cách gấp gáp như vậy?” Vu Đông hiếu kỳ nói.“Mẹ tôi bị bệnh, mấy ngày sau sẽ phải mổ. Mẹ tôi muốn trước khi mổ được nhìn thấy tôi kết hôn.” Hạ Phong cười khổ.“Vậy chẳng phải bây giờ anh không kết hôn được lại còn mất bạn gái?” Vu Đông nói.“Đúng thế!” Quay về nên nói thế nào với mẹ bây giờ.“Anh có nhà không?” Vu Đông đột nhiên hỏi.“À…có!” Vì muốn kết hôn nên Hạ Phong vào nửa năm trước đã mua nhà, còn căn cứ vào sở thích của bạn gái mà trang hoàng nhà cửa.“Nếu không thì chúng ta kết hôn đi!” Vu Đông bỗng nhiên đề nghị.“Cô…” Hạ Phong đã cho rằng hắn nghe nhầm.“Anh xem bây giờ anh cũng muốn tìm người kết hôn để làm mẹ anh yên tâm mà tôi cũng muốn kết hôn, hơn nữa chúng ta cũng đang đứng trước cửa cục dân chính, đều mang sổ hộ khẩu. Quan trọng nhất là chúng ta đều mới chia tay.” Vu Đông nói, “Đây là duyên phận đó!”Cho đến khi rời khỏi cục dân chính, tay cầm giấy kết hôn Hạ Phong vẫn chưa phản ứng lại được, hắn đã kết hôn rồi sao?Ở cửa cục dân chính nhặt một cô vợ?Hạ Phong im lặng nhìn cô gái đang uống coca, khuôn mặt non nớt, vừa nhìn là biết mới ra trường.“Uống coca nhiều không tốt cho sức khỏe!” Hạ Phong nhắc nhở.“Lúc nãy khóc nhiều quá nên giờ rất khát nước.” Vu Đông uống hơn nửa chai mới dừng lại được, “Chồng à em đói bụng, chúng ta tìm một tiệm cơm đi.”Chồng? Hạ Phong cứng đơ.“Rương hành lý anh mang giúp em, chẳng biết để gì mà nặng thế.” Vu Đông không chút khách khí Phong dù có chút không thích ứng kịp nhưng được dạy dỗ từ nhỏ khiến hắn biết phải giúp đỡ phái yếu, huống chi lại là vợ người đến một tiệm lẩu, ăn một cái lẩu nóng cùng, Hạ Phong, mang vẻ mặt khó nói, cầm ly rượu lên, Vu Đông “Uống lên ly rượu này, cầu mong cho cuộc sống hôn nhân sau này của chúng ta cũng rực rỡ như lẩu vậy!”Người kỳ lạ như thế này là từ đâu đến thế!!!Ăn uống xong Vu Đông liền kéo Hạ Phong đến một tiệm chụp ảnh cưới, vào bảo muốn chụp ảnh cưới trong hôm viên trong tiệm nói muốn chụp ảnh cưới thì cần phải hẹn trước bởi vì không có chuyên viên trang điểm và nhiếp ảnh gia Phong còn chưa kịp lên tiếng thì đã thấy Vu Đông lấy một xấp tiền ra từ trong bóp, hào khí ngập trời nói “Bây giờ chụp một bộ ở đây, tối nay trước 12 giờ phải làm xong khung rồi đưa đến nhà tôi, tiền còn dư thì tính là phí tăng ca.”“Được, được, tôi bây giờ sẽ liên hệ chuyên viên trang điểm và nhiếp ảnh gia ngay, sẽ lấy thời gian nghỉ trưa chụp cho ngài!” Nhân viên cao hứng phấn chấn đi cùng đơn giản chụp một bộ ảnh cưới, Hạ Phong yên lặng để lại địa chỉ rồi ngây ngốc đi ra cửa.“Bị tác phong thổ hào* của em dọa đến à?” Vu Đông thấy người chồng mới ra lò của cô vẻ mặt kỳ lạ liền hỏi.*thổ hào nhà giàu mới nổi“Tại sao hôm nay phải chụp hình cưới?”“Bởi vì hôm nay là ngày chúng ta kết hôn mà? Trong nhà đương nhiên phải có hình cưới!” Vu Đông nói với vẻ hiển lắm, tôi chẳng biết nói gì nữa. Hạ Phong yên lặng ngậm miệng.“Anh muốn nói gì thì nói đi, về sau chúng ta còn phải sống với nhau cả đời nên không cần khách khí đâu.”May thật, tuy rằng vợ mới cưới của hắn có chút kỳ quái nhưng ít nhất đã tính toán cùng hắn sống cả đời.“Anh không cần đau lòng số tiền đó, tiền đó là bạn trai cũ của em đưa, phí chia tay đó. Hừ!! Nếu anh ta không cần em thì em dùng số tiền đó cùng người khác chụp ảnh cưới cho anh ta tức chết!”Được rồi, cô ấy chẳng những kỳ quái mà còn mang thù.“Anh ta cho rằng em sẽ sĩ diện đem tiền đập vô mặt anh ta, mơ đi, có tiền không lấy là đồ ngốc!”Được rồi, còn tương đối… à tương đối thực tế.“Chúng ta về nhà.”Hạ Phong yên lặng dẫn Vu Đông về căn nhà mới mua. Từ lúc bước vào cửa, cô vợ mới cưới của hắn không ngừng cảm thán.“Oa chồng em ở trung tâm thành phố, con đường này rất đắt đó, mười năm sau chắc chắn nhà ở đây phải hơn mười vạn một mét vuông.”“Oa nhà thật lớn, hơn một trăm mét vuông, có tới 2 tầng. Như vậy mười năm sau chúng ta không cần làm gì cũng có thể thành ngàn vạn phú ông!”“Chỉ là trang hoàng có chút quê mùa, nhưng em sẽ không để ý đâu.”“Nhưng đồ vật của bạn gái cũ của anh nhất định phải dẹp đi, em rộng lượng lắm nên anh không cần bỏ nhưng đừng cho em thấy là được, nếu không em sẽ tức giận đó.”Người vợ hắn mới nhặt chắc không có vấn đề gì đâu ấy nhỉ?Hạ Phong bắt đầu cảm thấy lo lắng về tương lai của mình.“Về sau em ở phòng này.” Hạ Phong mang hành lý đặt vào Đông nhìn thoáng qua liền biết đây là phòng dành cho khách, bất mãn nói “Chúng ta không ngủ chung sao?”Được rồi, người vợ mới cưới này cũng thật là tích cực.“Mặc kệ, mấy người thuộc ngành kĩ thuật như anh đều dễ thẹn thùng, em cho anh ít thời gian thích ứng đó.”Thật là cám ơn cô!“Em ngủ một lát, chừng nào họ đưa ảnh cưới đến thì anh cứ để đâu đó trước đi, khi em tỉnh lại em sẽ suy nghĩ xem đặt ở đâu thì thích hợp.” Nói xong Vu Đông liền đóng cửa Đông thoải mái nằm trên giường, ý nghĩ duy nhất là muốn nói cho mẹ cô ở mười năm sau là con gái mẹ đã không phải là thừa nữ* nữa rồi, mới tốt nghiệp đã lấy được một người chất lượng tốt, tiềm lực cao.*thừa nữ người con gái lớn tuổi chưa kết hônTuổi còn trẻ đã có biệt thự cao cấp!Không cần bị buộc đi xem mắt, thấy toàn xấu, béo, lùn, trọc!Đúng vậy, nữ chính là một người bị buộc đi xem mắt nhiều đến ghê tởm, cuối cùng tỉnh lại thì thấy một người đàn ông có diện mạo, có giá trị con người cao nên liền đóng gói mình đưa cho người ta.
Tên truyện Sống lại tại cửa cục dân chính Tác giả Bạo Táo Đích Bàng Giải Nguồn convert wikidich Editor Yuuki Bìa PhThu02 Số chương 61 chương Tình trạng Hoàn thành Thể loại ngôn tình, hiện đại, trùng sinh, ngọt sủng, ấm áp, nhẹ nhàng. Truyện chỉ được đăng ở diendanlequydon và wattpad của mình, vui lòng không mang đi nơi khác. Giới thiệu "Nếu không thì chúng ta kết hôn đi!" Vu Đông bỗng nhiên đề nghị. "Cô..." Hạ Phong đã cho rằng hắn nghe nhầm. "Anh xem bây giờ anh cũng muốn tìm người kết hôn để làm mẹ anh yên tâm mà tôi cũng muốn kết hôn, hơn nữa chúng ta cũng đang đứng trước cửa cục dân chính, đều mang sổ hộ khẩu. Quan trọng nhất là chúng ta đều mới chia tay." Vu Đông nói, "Đây là duyên phận đó!" Cho đến khi rời khỏi cục dân chính, tay cầm giấy kết hôn Hạ Phong vẫn chưa phản ứng lại được, hắn đã kết hôn rồi sao? Ở cửa cục dân chính nhặt một cô vợ? Tên truyện Sống lại tại cửa cục dân chính. . Tác giả Bạo Táo Đích Bàng Giải. . Tên truyện Sống lại tại cửa cục dân chính Tác giả Bạo Táo Đích Bàng Giải Nguồn convert wikidich Editor Yuuki Bìa PhThu02 Số chương 61 chương Tình trạng Hoàn thành Thể loại ngôn tình, hiện đại, trùng sinh, ngọt sủng, ấm áp, nhẹ nhàng. Truyện chỉ được đăng ở diendanlequydon và wattpad của mình, vui lòng không mang đi nơi khác. Giới thiệu "Nếu không thì chúng ta kết hôn đi!" Vu Đông bỗng nhiên đề nghị. "Cô..." Hạ Phong đã cho rằng hắn nghe nhầm. "Anh xem bây giờ anh cũng muốn tìm người kết hôn để làm mẹ anh yên tâm mà tôi cũng muốn kết hôn, hơn nữa chúng ta cũng đang đứng trước cửa cục dân chính, đều mang sổ hộ khẩu. Quan trọng nhất là chúng ta đều mới chia tay." Vu Đông nói, "Đây là duyên phận đó!" Cho đến khi rời khỏi cục dân chính, tay cầm giấy kết hôn Hạ Phong vẫn chưa phản ứng lại được, hắn đã kết hôn rồi sao? Ở cửa cục dân chính nhặt một cô vợ?
Hạ Phong lại đến phòng hồi sức nhìn mẹ hắn một lần nữa, kiểm tra tất cả các thiết bị theo dõi xem có bình thường không rồi mới ra ngoài. Y tá trưởng Lưu tỷ thấy Hạ Phong cứ cách một tiếng lại đến một lần thì nhịn không được nói "Bác sĩ Hạ cứ yên tâm đi, ở đây đều có chúng tôi nhìn kĩ mà. Có tình huống bất thường gì thì chúng tôi nhất định sẽ thông báo cho, không cần phải chạy ngược chạy xuôi liên tục vậy đâu." "Lưu tỷ, không phải tôi không yên tâm mọi người, chỉ là..." Hạ Phong đang định giải thích thì Lưu tỷ cười nói "Được rồi, chúng tôi đều biết bác sĩ Hạ là người hiếu thảo mà." Hạ Phong ngượng ngùng cười "Vậy mọi người làm việc tốt nhé, tôi đi trước." Lúc này Hạ Phong vừa về đến phòng trực ban thì Thiệu Nhất Phàm cũng từ phòng bệnh trở lại. "Không phải hôm nay là ngày cậu làm việc ca sáng sao?" Hạ Phong thấy Thiệu Nhất Phàm nên kinh ngạc hỏi. "Là tại tên nhóc Lý Nghĩa đó. Hắn muốn cùng bạn gái đi xem phim nên nhờ tớ làm giúp." Thiệu Nhất Phàm nói "Với lại tớ là một người đàn ông độc thân, nếu về ký túc xá cũng chỉ ngủ nên mới ở đây." Hạ Phong nghe xong cười nói "Hồi trước lúc cậu hẹn hò thì tớ cũng phải trực ban thế cậu suốt đấy thôi." "Chúng ta hai anh em tính toán như vậy làm gì. Lúc trước cậu cùng An An..." Thiệu Nhất Phàm vừa nhắc đến 'An An' mới nhớ ra một chuyện khác "Đúng rồi, lúc nãy An An vừa mới gọi cho tớ, hỏi chuyện của mẹ cậu, tớ cùng cô ấy nói việc bác đã phẫu thuật thành công." "Ừ." Thiệu Nhất Phàm thấy phản ứng lạnh nhạt của Hạ Phong thì có chút không xác định nên hỏi "Hai người thật sự chia tay rồi à?" "Chia tay rồi." Hạ Phong nhìn thoáng qua Thiệu Nhất Phàm nói "Về sau chuyện của tớ đừng nói với cô ấy nữa, cũng không cần thế cô ấy đưa tin cho tớ." "Không cần phải rõ ràng như vậy chứ." Thiệu Nhất Phàm khuyên nhủ "Nhiều năm tình cảm như vậy nói bỏ là bỏ được sao, lại nói cậu thích cô ấy nhiều thế nào tớ luôn biết mà." Hạ Phong rũ mắt suy nghĩ một lát, biết tâm tư của hắn không thể gạt được Thiệu Nhất Phàm nhưng đã đi đến bước này thì hắn đã không nghĩ đến chuyện hối hận. Hạ Phong lấy mắt kính ra, nhìn Thiệu Nhất Phàm, dùng giọng điệu nghiêm túc nói "Nhất Phàm, tớ đã kết hôn!" "Cái... cái gì?" Với ánh mắt nghiêm túc của Hạ Phong thì Thiệu Nhất Phàm tin ngay. Hạ Phong nói một lần từ đầu đến đuôi sự việc xảy ra vào ngày bảy tháng bảy trước cửa cục dân chính. "Cậu không nói giỡn chứ?" Thiệu Nhất Phàm không muốn tin vào câu chuyện thái quá vừa mới được kể. Hạ Phong mở ngăn kéo bàn công tác ra, thấy giấy kết hôn ở bên trong, do hôm đó đưa ba mẹ xem rồi tiện tay để vào đây, liền nói "Vừa lúc nó ở đây, cậu nhìn đi." Thiệu Nhất Phàm mở ra vừa nhìn thì thấy thời gian, địa điểm, nhân vật, dấu mộc, và cả giấy đều rất thật. "Cậu thật sự nhặt được một cô vợ?" Thiệu Nhất Phàm nhịn không được nói to lên. "Nhỏ giọng lại." Hạ Phong nhíu mày "Chuyện này ba mẹ tớ cũng không biết, họ còn tưởng là tớ kết hôn với An An. Cũng may là họ chưa thấy An An bao giờ nên An An là ai cũng chẳng sao." "Nhưng cậu cũng không thể làm vậy được." Thiệu Nhất Phàm thực sự nghĩ không ra, "Cậu sao có thể tìm một cô gái lạ hoắc rồi kết hôn, cậu không sợ là kẻ lừa đảo sao?" "Tớ có gì để lừa chứ?" "Cậu có nhà, có xe, có tiền gửi ngân hàng, là sinh viên đại học y tài năng, là bác sĩ thanh niên ưu tú tại bệnh viện này. Cậu không biết là mấy y tá ở ngoài hận không thể cưa đổ cậu." Thiệu Nhất Phàm nói, "Vu Đông là ai? Ngoại trừ cái tên thì cậu còn biết cái gì? Bằng cấp, nghề nghiệp, quê quán?" Hạ Phong nghĩ một lát thì nói "Cô ấy vừa tốt nghiệp đại học." "Tốt nghiệp trường nào? Chuyên ngành gì?" Thiệu Nhất Phàm vừa nhìn biểu tình của Hạ Phong thì biết hắn không biết gì cả, "Cậu không biết đúng không, cậu là kẻ ngốc à!" "Mau đi ly hôn đi, không nói giỡn đâu." Thiệu Nhất Phàm nói, "Vừa lúc bác ấy đã phẫu thuật thành công nên cậu cũng không cần lo lắng nữa." "Tớ không giỡn." Hạ Phong nhớ đến hôm đó Vu Đông ngồi ở bậc thang trước cửa cục dân chính khóc đến ngất đi thì nói "Tớ tin là cô ấy không phải người xấu." "Tốt tốt, cho dù cô ây không phải kẻ lừa đảo thì không lẽ cậu định cùng cô ấy sống cả đời này sao, đây chính là chuyện cả đời đó." Thiệu Nhất Phàm lo lắng, "Cậu không sợ cô ấy chỉ vì mới chia tay bạn trai, đang đau lòng thì thấy cậu, biết cậu có nhà, có xe, là người có tiềm lực thì cố ý ăn vạ cậu sao?" Thiệu đồng chí à, ở một mức độ nào đó thì cậu đã biết được chân tướng rồi đó. Hạ Phong nghĩ rồi nói "Cho dù thật là như vậy thì tớ cũng không có mất gì mà." "Sao không mất. Có thể là cô ấy nghĩ thông qua cậu lấy được hộ khẩu ở đây, hoặc lúc ly hôn thì lấy nhà của cậu!" Thiệu Nhất Phàm kích động. "Cậu xem phim nhiều quá rồi!" "Phim cái gì mà phim. Đây là trường hợp thường thấy trong xã hội và pháp luật đó." "Vậy thì cho cô ấy." Hạ Phong nghĩ rồi nói một cách không sao hết. "Cho cô ấy? Anh em, cậu hào phóng thế? Vậy sao cậu không cho tớ hả, tớ không có nhà ở Thân thành đâu. Vì nhà tớ nguyện ý cùng cậu kết hôn đó, cậu nghĩ sao hả?" "Vu Đông cùng tớ kết hôn có thể làm mẹ tớ vui. Còn cậu cùng tớ kết hôn sẽ làm mẹ tớ tức chết." Hạ Phong trợn mắt nói. "Vậy cậu nghĩ làm thế nào bây giờ?" Hạ Phong ngẩn người, lúc này mới phát hiện từ hồi kết hôn vẫn chỉ lo lắng cuộc phẫu thuật của mẹ hắn mà thôi, chưa từng nghĩ đến vấn đề sau này. Lúc này nghĩ đến thì mới biết hắn chẳng có dự định gì cả, vì vậy chậm rãi nói "Thuận theo tự nhiên thôi!" "Thuận theo tự nhiên?" Thiệu Nhất Phàm khó hiểu nói. "Tớ chưa bao giờ nghĩ đến vấn đề này. Nhưng nếu đã kết hôn thì dù bắt đầu theo kiểu qua loa thì tớ cũng chẳng muốn kết thúc theo đúng kiểu đó đâu." Hạ Phong cười nói "Tất cả cứ giao cho thời gian đi." "Cậu... cậu đã có chút thích cô ấy rồi phải không?" Bởi vì tình cảm của ba mẹ Hạ Phong vẫn luôn tốt đẹp nên từ nhỏ Hạ Phong đối với hôn nhân rất có sự khát khao, vậy nên hắn tuyệt đối sẽ không cùng một cô gái mà hắn không thích tạo thành gia đình. Hạ Phong hồi ức lại những ngày cùng Vu Đông sống chung một nhà, tuy có nhiều lúc dở khóc dở cười nhưng cũng không chán ghét, nhưng nói đến thích thì... "Chắc là thích đó!" Hạ Phong có chút không chắc chắn nói. Thiệu Nhất Phàm kinh ngạc há to miệng, chỉ vào Hạ Phong và bắt đầu nói năng lộn xộn "Cậu... Không thể tin được, cậu so với tớ còn tra hơn nữa... Mới chia tay An An được mấy ngày thì cậu đã có mục tiêu mới, cũng không đúng... Hẳn là vừa chia tay đã có rồi..." Hạ Phong lười phản ứng hắn, xem thời gian thì dự định đến phòng cấp cứu nhìn thử. Sáng hôm sau, Vu Đông kêu taxi đi bệnh viện, thuận đường nên mua cháo dưỡng dạ dày cho ba Hạ và Hạ Phong. Tuy ca phẫu thuật của mẹ Hạ đã thành công nhưng hai ngày đầu vẫn phải ở lại phòng hồi sức để quan sát. Đến khi trạng thái của mẹ Hạ đã ổn, được đưa về phòng bệnh bình thường thì Vu Đông cũng bắt đầu đi làm ngày đầu tiên ở đài phát thanh. Vì là một tiết mục mới cộng thêm phát vào buổi đêm nên người nghe không nhiều, cả đêm một chiếc điện thoại gọi đến cũng không có, tin nhắn gửi đến đều là yêu cầu bài hát. Nhưng Vu Đông cũng không để ý lắm, chỉ tự nói những điều bản thân muốn nói, phát những bài hát cô thích và còn có vẻ rất thích chí nữa. Ngày tháng buổi sáng đi thăm mẹ Hạ ở bệnh viện, buổi tối đi làm ở đài truyền hình cứ trôi qua một cách nhanh chóng, thoáng cái đã qua nửa tháng. Hôm nay là ngày mẹ Hạ xuất viện. Bởi vì sức khỏe của mẹ Hạ không tốt lắm và để điều dưỡng tốt hơn nên Hạ Phong đã giúp ba mẹ Hạ đặt viện điều dưỡng Hải Nam. Vì thế nên vừa xuất viện thì cũng không cần về nhà nữa, Hạ Phong đã thu xếp đủ hết cả, cùng Vu Đông đưa ba mẹ Hạ đến sân bay. Đại sảnh chờ máy bay. Mẹ Hạ nhìn con trai con dâu trước mặt, đặc biệt là con dâu. Trải qua nửa tháng tiếp xúc với nhau thì mẹ Hạ càng vừa lòng Vu Đông hơn. Lúc đầu nghĩ Vu Đông còn nhỏ nên sẽ không được cẩn thận, thế nhưng nửa tháng qua con dâu mỗi ngày đều tới thăm mình, mang quà cho hai người theo nhiều cách. Nhưng quan trọng nhất chưa bao giờ quên đưa cơm cho Hạ Phong. Người biết quan tâm con trai mình thì so với người chỉ biết quan tâm mình còn làm mẹ Hạ vừa lòng hơn. "Mẹ đã nói là ở nhà nghỉ ngơi là được, con cứ khăng khăng phải đặt viện điều dưỡng gì gì đó nữa." Mẹ Hạ oán trách, "Còn muốn mẹ đi Hải Nam ở hơn nửa năm nữa, ở nhà không phải tốt hơn sao, đi lại phí tiền." "Mẹ à, khí hậu ở Hải Nam sẽ thích hợp nghỉ ngơi, điều dưỡng hơn." Hạ Phong khuyên nhủ. "Hai chúng ta đã nuôi nó lâu như vậy rồi, tốn chút tiền có sao đâu?" Ba Hạ lại đối với chuyến đi này rất vừa ý, thế giới hai người đó. "Ông thì biết cái gì, con trai chúng ta cũng đã lập gia đình rồi." Mẹ Hạ nắm tay Vu Đông rồi nói "Đông Đông à, sau này bảo Hạ Phong đem tiền đưa cháu, trong nhà đều phải là phụ nữ giữ tiền." "Bác à, cho dù cháu giữ tiền thì viện điều dưỡng này cũng phải đặt đó!" Vu Đông nói. "Nghe đi, miệng này nói thật hay." Mẹ Hạ giọng nói biến đổi "Đông Đông à, mặc dù tiệc cưới vẫn chưa làm nhưng hai đứa cũng đã đăng kí rồi, vậy chừng nào con mới sửa cách xưng hô thế!" Vu Đông nhìn Hạ Phong một cái, Hạ Phong thì sửng sốt "Mẹ, mẹ làm người ta sửa cách xưng hô thì mẹ có chuẩn bị bao lì xì chưa thế?" "Ai nói mẹ chưa chuẩn bị?" Nói xong thì nhìn ba Hạ một cái, ba Hạ lấy trong túi ra hai bao lì xì. Hạ Phong lập tức xấu hổ nhìn thoáng qua Vu Đông, không còn lời nào để nói nữa. Vu Đông chớp mắt, biết nghe lời phải mà sửa cách xưng hô, một tiếng 'ba mẹ' vừa ra dỗ mẹ Hạ mặt mày vui vẻ, ba Hạ cũng đầy vẻ từ ái. Trên tay là hai bao lì xì to nên Vu Đông cũng vui vẻ. Hạ Phong thấy ba người ở chung vui vẻ nên khóe miệng cũng cong cong. Chờ đến khi có thông báo máy bay đi Hải Nam sắp cất cánh thì bốn người mới lưu luyến chia tay. Vu Đông và Hạ Phong nhìn dõi theo hai người đến lúc vào cổng an ninh mới thôi. "Lúc nãy cám ơn em!" Hạ Phong bỗng nhiên nói. "Cảm ơn cái gì?" Vu Đông buồn bực. Tầm mắt của Hạ Phong dừng lại ở hai bao lì xì Vu Đông đang cầm, ý gì thì không nói cũng hiểu. "Chẳng lẽ anh muốn lấy lại? Đây là ba mẹ cho em vì sửa cách xưng hô đó." Vu Đông lập tức cầm hai bao lì xì để trước ngực, bộ dáng sợ Hạ Phong cướp đi. "..." Trên trán ba đường đen của Hạ Phong đều phải xuất hiện, "Có thể có bao nhiêu tiền chứ, ai sẽ lấy của em." "Vậy là được rồi." Vu Đông lập tức yên tâm, liền mang bao lì xì bỏ vào túi. Hạ Phong ngẫm nghĩ một lát rồi nhịn không được hỏi "Bao lì xì được bao nhiêu thế?" Vu Đông cũng chưa xem qua, lại thấy Hạ Phong hỏi nên lấy bao lì xì ra xem. Bởi vì giấy làm bao lì xì hơi cứng nên chỉ sờ thì không biết có bao nhiêu. Lúc này mới mở ra thì bên trong không phải là tiền giấy mà là một tấm thẻ ngân hàng. Hai người thấy tấm thẻ thì đều ngẩn người, Vu Đông mở tiếp một cái bao lì xì khác thì đó lại là một tờ giấy. Vu Đông mặt mày khó hiểu mở ra. "Đông Đông. Lúc đầu bác muốn khi bác xuất viện sẽ tổ chức hôn lễ cho hai đứa, nhưng sức khỏe của bác lại không tốt lắm nên chỉ có thể để sau vậy. Chờ đến khi hai bác về thì cũng đã là nửa năm sau rồi, tuy cháu chưa nói gì nhưng nửa tháng qua thì hai bác đều biết cháu là một cô gái tốt. Tấm thẻ ngân hàng này là hai bác chuẩn bị cho Hạ Phong lấy vợ, trong đó tổng cộng có năm mươi vạn, tất cả đều cho cháu. Xem như là sính lễ." Sau đó là một chuỗi số, chắc là mật mã. Vu Đông đọc xong lập tức ngây ngốc, tay cầm thẻ mà phát run, cô nhìn thoáng qua Hạ Phong vẫn đang ngây ngốc thì ngay lập tức đem giấy và thẻ để vào tay Hạ Phong. "Em làm gì vậy?" "Cái này, nhiêu đây là quá nhiều..." Ở hiện tại năm mươi vạn là có thể trả góp đợt đầu một căn nhà Thân thành rồi. "Lúc nãy không phải em giữ kĩ lắm sao." Thấy Vu Đông mang bộ dạng bị kinh sợ thì Hạ Phong buồn cười nói. "Sao giống nhau được? Em đã nghĩ nhiều nhất chỉ có sáu trăm khối." Nhưng nhân gấp mấy lần thì ai chịu cho nổi chứ. "Ha ha ha...." Hạ Phong nhịn không được phải cười ra tiếng. "Anh còn cười nữa, em lấy thiệt bây giờ." "Vậy thì em cầm đi, ban đầu là của mẹ cho em mà." Hạ Phong không sao cả nói. "Mẹ anh còn nói anh phải nộp cho em thẻ lương kìa, có bản lĩnh anh đưa em luôn đi." Vu Đông không cam lòng yếu thế nói. Hạ Phong chớp mắt, lấy bóp ra, móc ra một tấm thẻ "Thẻ lương!" "..." Chồng tôi đột nhiên chủ động nộp thẻ lương, đây là có ý gì?
Editor Yuuki Bìa PhThu02 Số chương 61 chương Tình trạng Hoàn thành Thể loại ngôn tình, hiện đại, trùng sinh, ngọt sủng, ấm áp, nhẹ nhàng. Giới thiệu “Nếu không thì chúng ta kết hôn đi!” Vu Đông bỗng nhiên đề nghị. “Cô…” Hạ Phong đã cho rằng hắn nghe nhầm. “Anh xem bây giờ anh cũng muốn tìm người kết hôn để làm mẹ anh yên tâm mà tôi cũng muốn kết hôn, hơn nữa chúng ta cũng đang đứng trước cửa cục dân chính, đều mang sổ hộ khẩu. Quan trọng nhất là chúng ta đều mới chia tay.” Vu Đông nói, “Đây là duyên phận đó!” Cho đến khi rời khỏi cục dân chính, tay cầm giấy kết hôn Hạ Phong vẫn chưa phản ứng lại được, hắn đã kết hôn rồi sao? Ở cửa cục dân chính nhặt một cô vợ?
sống lại tại cửa cục dân chính